Là nguồn năng lượng tái tạo, năng lượng sinh khối có thể dùng trực tiếp, gián tiếp một lần hay chuyển thành dạng năng lượng khác như nhiên liệu sinh học, mang lại lợi ích môi trường lớn nhất. Ví dụ như điện được sản xuất từ mặt trời, gió, địa nhiệt, khí sinh học, sinh khối đủ điều kiện và các nguồn thủy điện nhỏ có tác động thấp. Để đủ tiêu chuẩn là năng lượng xanh, nguồn điện tái tạo này cũng phải vượt xa những gì được yêu cầu theo quy định hoặc yêu cầu khác. Nói cách khác, năng lượng xanh là tự nguyện hoặc dư thừa theo quy định. Khách hàng thường mua năng lượng xanh vì đặc tính không phát thải và lợi ích giảm lượng khí thải carbon.
Năng lượng tái tạo bao gồm các nguồn tài nguyên dựa vào nguồn nhiên liệu tự phục hồi trong thời gian ngắn và không bị suy giảm. Những nguồn nhiên liệu như vậy bao gồm mặt trời, gió, nước chuyển động, thực vật hữu cơ và chất thải (sinh khối đủ điều kiện) và nhiệt của trái đất (địa nhiệt). Mặc dù lợi ích của năng lượng tái tạo là rất lớn nhưng một số công nghệ năng lượng tái tạo có thể có tác động đến môi trường. Ví dụ, nguồn thủy điện lớn có thể phải đánh đổi môi trường trong các vấn đề như thủy sản và sử dụng đất.
Năng lượng thông thường bao gồm đốt nhiên liệu hóa thạch (than, khí tự nhiên và dầu) và phân hạch hạt nhân của uranium. Nhiên liệu hóa thạch có chi phí môi trường từ việc khai thác, khoan hoặc khai thác và chúng thải ra khí nhà kính và ô nhiễm không khí trong quá trình đốt cháy. Mặc dù việc sản xuất điện hạt nhân không thải ra khí nhà kính trong quá trình sản xuất điện nhưng nó đòi hỏi phải khai thác, chiết xuất và lưu trữ chất thải phóng xạ lâu dài.